Một
Chút lòng xuân
Ngồi ngó
biển năm tàn theo sóng vỗ
Ngày thanh
tân bèo bọt dập vùi trôi
Xuân quá
khứ đếm hoài chưa bến đổ
Bởi vì
quên giữ lại chút lòng vui
Mùa rực
rỡ ngàn hoa khoe sắc thắm
Ta vàng
theo, ngày lỡ, tháng phai phôi
Đôi mắt
đỏ trùng dương bờ thăm thẳm
Chiều
ba mươi hoài vọng bước chân người
Mang dĩ
vãng một đời thương nhớ đất
Thả nuông
chìu cũ kỹ chuyện hôm kia
Trong phơi
phới mong tình xuân rất thật
Cố mà
nuôi khao khát nỗi chia lìa
Ngồi ngó
biển gió lên bờ lành lạnh
Xuân bay
qua lay động ánh dương tà
Mưa hay
nước rơi dòng buồn cô quạnh
Biển nghìn
năm nhớ mãi chuyện bờ xa
Trần
Thế Phong