Nhớ và
Quên
Ta về đây
theo mảnh đời phiêu bạt
nhịp sóng
ầm vỗ dạt bước chân xiên
Dang hai
tay níu mặt trời bát ngát
bước
chân buồn hụt hẫng đất quê hương
Biển bình
yên vỗ vọng giấc không tên
con ốc
nhỏ ngu ngơ hồn lãng tử
Ba mươi
năm: nhớ và quên
Tay vạch
cát tìm dấu chân lữ thứ
Ơi ! tiếng
mẹ ru héo hắt mong chờ
cơn mưa
bụi tô đậm màu tóc nhuộm
có nụ
cười vướng vất ơ hờ
đôi mắt
đỏ bụi mờ cơn gío cuốn
Vì sao nào
lạc bước đêm đen
tìm trong
mắt ngút ngàn muôn tinh tú
Ðêm biển
say mộng bình yên
mai trời
sáng dương cánh buồm theo cơn sóng dữ
Ba mươi
năm :nhớ và quên
tiếng
kẽo kẹt võng đưa hồn say mộng
câu ca
dao vẳng điệu buồn tênh
Mẹ xõa
tóc ngát xanh ngày gío lộng
Chiếc xe
gìa run rẩy bàng hoàng
trong ngõ
đợi bến chờ áo não
ngọn hải
đăng chập chờn hư ảo
ru mắt
đêm định hướng đường về
Ta lênh
đênh phận nước bọt bèo
moi kí
ức chất đầy hành trang lê bước
con tàu
buồn hoài chỗ chân neo
ngán ngẫm
mãi con đường đi phía trước
Ơi! ba mươi
năm soi nhớ tim quên
Kỉ niệm
cũ trùng trùng cơn sóng muộn
Vũ
Quyên
|