Tình
thu
Cuối
cùng, chỉ còn lại mình ta
ngồi
nhìn mùa Thu đang về trong khu vườn nhỏ
những
chiếc lá vàng xào xạc giả bước em sang
Sao
mùa Thu về mà chẳng có gió heo may
để
tìm lại chút hương xưa ngày cũ
Em
có biết nỗi đau nào dịu ngọt ?
Hãy
gửi tặng ta khi gió chớm Thu về
Ta
vẫn biết có bao giờ em trở lại
chẳng
hiểu sao nỗi nhớ cứ vây quanh
Mấy
mùa Thu trăng, nước đã chia xa
mà
vẫn thế,tâm hồn ta biển sóng
Trong
sâu lắng cửa tình em khép,mở
và
lòng em,em biết được vơi, đầy ?
Có
lẽ nào em chẳng hiểu, chẳng hay
mùa
Thu chết tự bao giờ, em có biết ?
Ơi
mùa Thu,mùa Thu !
xin
mùa Thu dừng lại
để
được cùng ta ngồi đón gió heo may
Có
gì vui, một kiếp sống xứ người
mà
chẳng nhớ cánh diều xưa thơ dại ?
Ơi
mùa Thu,mùa Thu !
nếu
mùa Thu về nữa
hãy
nhắn giùm ta, ta vẫn nhớ ai xưa
Chừ
còn lại mình ta ngồi đếm lá thu mưa
nghe
thấm nhức một nỗi đau trầm mặc...
Ơi
mùa Thu,mùa Thu !
Ơi
mùa Thu,mùa Thu !
Ơi
mùa Thu,mùa Thu !
Ta
vẫn chờ em mãi.....