Từ điển Thiều Chửu
鏑 - đích
① Cái mũi tên bịt sắt.
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
鏑 - đích
Đầu nhọn của mũi tên. Như chữ Đích 鍉. Ta còn đọc là Trích. Chinh phụ ngâm khúc của Đặng Trần Côn có câu: » Mã đầu minh đích, thành thượng duyên can «. Bà Đoàn Thị Điểm dịch rằng: » Tên reo đầu ngựa, giáo lan mặt thành «.