Từ điển Thiều Chửu
彥 - ngạn
① Kẻ sĩ đẹp giỏi (kiêm cả tài đức).
Từ điển Trần Văn Chánh
彥 - ngạn
(văn) Người học giỏi (có đức có tài), học giả uyên bác.
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
彥 - ngạn
Người học trò đẹp đẽ, kẻ nho sĩ giỏi — Tên người, tức Nguyễn Trung Ngạn, danh sĩ đời Trần, sinh 1289, mất 1370, hiệu là Giới Hiên, tự là Bang Trực, người làng Thổ hoàng huyện Ân thi tỉnh Hưng yên, Bắc phần Việt Nam, đậu Hoàng Giáp năm 1304, niên hiệu Hưng long 12 đời Anh Tông, trải thời ba đời vua gồm Minh Tông, Hiến Tông và Dụ Tông, có nhiều công trận, làm tới chức Thượng thư Hữu Bậc Trụ quốc, tước Khai luyện Bá. Thơ chữ Hán có Giới Hiên thi tập.