真 空; 1045/46-1100
Thiền sư Việt Nam, thuộc thiền phái Tì-ni-đa Lưu-chi đời thứ 16. Sư nối pháp Thiền sư Thảo Nhất. Sư có hai vị kế thừa nổi danh là Thiền sư Viên Học và Ni sư Diệu Nhân.
Sư họ Vương, quê ở làng Phù Ðổng, huyện Tiên Du. Thuở nhỏ, Sư chỉ thích ở riêng một mình, siêng năng đọc sách và đến năm 15 tuổi đã tinh thông sách sử. Lên 20, Sư xuất gia dạo khắp tùng lâm tìm đạo.
Ðến chùa Tĩnh Lự núi Ðông Cứu, Sư nghe giảng kinh Pháp Hoa bỗng nhiên tỉnh ngộ. Sư ở lại đây sáu năm và được truyền tâm ấn. Sau, Sư đến núi Từ Sơn dừng trụ, hai mươi năm không hề xuống núi. Ðạo hạnh của Sư vang đến tai Lí Nhân Tông. Vua xuống chiếu mời vào vương triều giảng kinh thuyết pháp. Người người nghe giảng đều kính phục.
Ngày mùng 1 tháng 11, niên hiệu Hội Phong thứ 9, Sư gọi chúng lại phó chúc và nói kệ:
妙本虛無明自誇。和風吹起遍娑婆
人人盡識無爲樂。若得無爲始是家
Diệu bản hư vô minh tự khoa
Hòa phong xuy khởi biến Sa-bà
Nhân nhân tận thức vô vi lạc
Nhược đắc vô vi thủy thị gia.
*Diệu bản thênh thang rõ tự bày
Gió hòa nổi dậy khắp Sa-bà
Người người nhận được vô vi lạc
Nếu được vô vi mới là nhà.
Ðến nửa đêm, Sư bảo: »Ðạo của ta đã thành, ta giáo hóa đã xong, vậy ta tùy ý ra đi« và ngồi kết già thị tịch, thọ 55 tuổi, 36 tuổi hạ.