Con
hãy là cây thông đứng thẳng
Bên
bờ biển Đông quanh năm sóng vỗ về,
có
thể con chỉ là hạt cát
như
bao hạt cát
làm
nên bờ đại dương.
Dễ
gì nhận ra trên khắp cánh đồng vàng,
có
thể con chỉ là bông lúa,
vui
trong biển lúa làm nên mùa bội thu.
Và
giữa thảo nguyên mênh mông
có
thể con chỉ là ngọn cỏ,
cũng
xanh rì trong ngút ngát màu xanh.
Cùng
dệt nên bức tranh dâng tặng cho đời,
có
thể con cũng chỉ làm nền, vậy thôi.
Đường
đời con đi
qua
bao thác ghềnh,
đắng
cay ngọt bùi,
non
cao, biển rộng,
bàn
chân không mỏi.
Đường
đời con đi,
con
biết chấp nhận.
Con
luôn đứng thẳng
như
cây thông của rừng sống giữa tin yêu.